Vì sao à? Phim xet Và tôi chọn lấy một căn to to, nhiều phòng để mở trung tâm luyện thi và dạy thêm. Tôi dẫn em vào đó, và lén khóa cửa lại. Nếu em cố gắng, tháng sau em cũng có thể tiếp tục nhận. Đó là lúc, tôi gặp em. Tôi mỉm cười, đẩy cặp kính lên, nói:
– Tháng này em không cần nộp học phí đâu
– Vì sao ạ? Một ngày nọ, em đi học sớm hơn bình thường. Nghe nói cô bé học rất được, nhưng nhà nghèo, phải thường xuyên vừa phụ mẹ buôn bán, vừa học. Chẳng lẽ nói là tôi yêu em, tôi sẽ lo cho em ăn học. – Cô bé giương đôi mắt long lanh nhìn tôi, ra vẻ khó hiểu
Thú thật, tôi cũng không biết trả lời thế nào. Phòng làm việc của tôi có cửa mở đến căn phòng khác, đó là phòng bố tôi thường nghe nhạc, nên xây rất chắc và dày, cách âm, đầy những sách và đĩa nhạc. Cô bé ấy là học sinh của người bạn thân tôi, dạy Văn. Kể cả em, người tôi yêu. Em đến gặp tôi như thường lệ, là vụ xin nộp trễ học phí. Dẫu lam lũ nghèo khổ, làn da cô bé vẫn trắng trẻo lạ thường, đôi môi đc tô lên màu son đỏ từ thỏi son mà bạn bè cho mượn càng khiến em trở nên xinh xắn. Cô bé nghe tôi nói mà rất đỗi vui mình, đôi mắt long lanh và cảm ơn tôi rất nhiều. – Cô bé giương đôi mắt long lanh nhìn tôi, ra vẻ khó hiểu
Thú thật, tôi cũng không biết trả lời thế nào. Vài chục triệu mỗi tháng cứ liên tục chảy vào túi tôi, thêm số tiền từ cửa hàng đồng hồ gỗ do tôi lập ra vì sở thích, thì tôi có thể sống mà chẳng cần phải suy nghĩ về tiền bạc.
