Tôi đứng Trước Cửa Phòng Con Gái Riêng Của Vợ, Leana, Tay Cầm Lọ Thuốc Mà Nó Cần. Cánh Cửa Hé Mở, Bên Trong Là Không Khí Ngột Ngạt Của Mùi Nước Hoa Ngọt Ngào Và Thứ Gì đó Nồng Nặc Hơn – Mùi Kích Thích, Mùi Ham Muốn. “bố Dượng…” Giọng Nó Khàn đặc, Yếu ớt Nhưng đầy Vẻ Cầu Xin, “con Cần Thuốc…” Tôi Bước Vào, đặt Lọ Thuốc Xuống Bàn. Nhưng Nó Không Với Lấy Thuốc. Đôi Mắt Nó đỏ Hoe, ánh Lên Sự Thèm Khát điên Cuồng. Nó Chồm Dậy, Tay Run Rẩy Nắm Lấy Cổ Tay Tôi. “không Phải Thứ Thuốc đó,” Nó Thở Gấp, “con Cần… Thuốc Của Bố Dượng.” Nó Kéo Tay Tôi đặt Lên Ngực Nó. Tim Nó đập Thình Thịch Dưới Lòng Bàn Tay Tôi. Mùi Cơ Thể Nó, Mùi Mồ Hôi Và Ham Muốn Xộc Thẳng Vào Mũi Khiến đầu óc Tôi Quay Cuồng. “bố Dượng… Làm ơn…” Nó Rên Rỉ, Mắt Nhìn Tôi đầy Vẻ Van Lơn, “con Thèm Quá… Con Cần Nó…” Tôi Biết Mình Không Nên. Nhưng Trước Sự Cầu Xin đó, Trước đôi Mắt đầy Nước Mắt Và Thân Thể Run Rẩy Của Nó, Mọi Lý Trí Trong Tôi Dường Như Tan Biến. Tôi Cúi Xuống, Hôn Lên Môi Nó – Thứ Môi Mọng đỏ đầy Cám Dỗ. “bố Dượng Sẽ Cho Con Thứ Thuốc Con Cần,” Tôi Thì