“À… vâng! Xem phim sex “Giá mà… anh đừng bỏ em đi… anh vẫn còn ở đây… thì sẽ tốt biết mấy…”
Trinh nói, bất giác nước mắt tràn đôi mi, cô lại nhớ về những điều xưa cũ…
….. “Vâng! Mấy hôm sau, Trinh gặp Minh trước cổng trường. Gã chủ động lấy nước và một ít hạt dưa cho Trinh, sau đó tìm biết bao nhiêu chủ đề để gợi chuyện tán phét. Vì sao chứ???”
Trinh vừa lăn lộn vừa tự chửi bản thân. Đâm ra từ đầu năm nay, bộ giáo dục đã phải thuyên chuyển những giáo viên từ nơi khác về, chủ yếu là góp cho đủ số lượng. “Thôi, mặc kệ… cũng không sao…”
Trinh lê thân đến phòng tắm, bật vòi để bản thân có thể đắm mình bên dưới làn nước mát lạnh, tạm xua đi sự bức bối khó chịu trong lồng ngực. Vốn dĩ cô dạy được nhiều môn song thích nhất vẫn là môn Lịch Sử, còn môn Văn… mỗi lần dạy nó đều khiến cô có cảm giác buồn bã. Vì sao khi buồn em đều nhớ đến anh nhỉ? Anh ta có vẻ kinh diễm bởi nét đẹp của Trinh, thoáng thất thần một chập khi ánh nhìn hướng đến bộ ngực của cô ta. Chàng trai cúi đầu không dám nhìn thẳng, nuốt khan nước bọt. “Alo! “À… vâng! “Trinh ơi là Trinh, sao mày không từ chối và thẳng thắn xin sang môn khác. Bỗng, Minh quay đầu xe đạp lại về phía Trinh, không đùa nữa mà bảo: “Thôi! Nếu anh nhìn thấy vẻ mặt này của em, chắc anh sẽ cười lớn và chê em già ha…”
Lời thì thầm của Trinh sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời. “Cảm mới khỏe hả?” Cô bé nén cười tỏ vẻ nghiêm túc hỏi cậu bạn đang khoác áo len và choàng khăn trong thời tiết nóng hầm hập. Vui vẻ hay buồn bã, có lẽ chỉ bản thân họ mới hiểu được.