Tôi, 1 gã bình thường như bao gã đàn ông khác.Mọi thứ tới nay dường như ổn định và êm đềm.Cái thanh xuân nhiều giông bão qua đi bây giờ có muốn quay lại cũng chẳng thể nữa.Tôi mượn góc nhỏ này, nơi tôi dành chút thời gian mỗi lần thả trôi mình để viết vào đây.Có thể là những câu chuyện không đầu không cuối, những mối tình đi qua, những con người mình gặp gỡ, chia tay rồi gặp lại, hàn gắn lại phân ly.Tôi viết vào đây với khả năng văn chương hạng bét, chẳng mong chia sẻ gì, chỉ mong mỗi ngày qua đi, giữ lại những ký ức trong lòng và hướng tới ngày mai tốt hơn. Xem phim sex có chứ.Hạnh phúc ư? Chị! Chị sẽ ko hối hận. Hà Nội , ngày hè 2019
“10 năm trôi qua trôi qua
Em như không ra đi, không ra đi mà như người trở lại…”
Bao nhiêu năm ở HN, tôi vẫn chọn những góc phố này, nghe nhưng bản nhạc này.Hôm nay cũng ko phải ngoại lệ, trốn nắng, trốn việc , trốn mọi thứ để lại đắm chìm trong kí ức ngày xanh. Tôi luôn nghĩ rằng người chúng ta gặp, nhất định phải gặp.Hối hận ư? Tôi luôn nghĩ rằng người chúng ta gặp, nhất định phải gặp.Hối hận ư? -Chị sướng M ơi, làm chị đi, mạnh hơn chút đi, chị …. rồi lại bước tiếp. Kể từ hôm đó, chúng tôi chính thức là tình nhân… Năm ấy, tôi – cái thằng đàn ông mới ra trường, mặt thư sinh mà thích ăn mặc phủi bụi, lương cả làm đêm ở công trường chỉ được hơn 10 triệu, cứ nghỉ là ra quán này ngồi, uống cốc rồi đặt 12k trả chủ quán, như 1 thói quen.Ngày tôi gặp chị, cũng nóng như ngày hè này,chị ngồi đó, tôi vẫn nhớ, người con gái đẹp khoác trên mình bộ váy màu đen sát lách, 1 mình.Nếu không vì cô nhân viên mới vào làm lúng túng ko biết tên món