Quan sát địa hình địa vật, Khoa phân tích như sau. Hai người chẳng nói chẳng rằng với nhau một lời nào, xe lăn bánh rời khỏi bến xe, trời vẫn còn sớm, lại đang trong thành phố nên cũng chẳng có gì mà ngắm cả, cả hai thiu thiu chìm vào giấc ngủ thiếu đêm qua. Jav hay Nàng váy trắng giật mình mở mắt. mất con. – “Thế …. Em xin hết”, tiếng anh lơ xe nói trên loa trong xe rất nhanh và không vấp váp gì, chứng tỏ đây là câu nói quen thuộc mà anh chàng lơ xe đã nói suốt bao nhiêu năm nay. Không dừng được đâu. Cái tuổi đẫy đà và cần nhiều về mặt sinh lý. Chiếc khăn mùi xoa mầu nâu gụ đó cong mình sung sướng, phấp phới tungbay trước bướm hưởng thụ mùi thơm nồng nàn của nước đái pha lẫn mùi đặc trưng con gái. Khoa nhìn quanh thì đúng là ghế ngoài của mình chưa có ai ngồi, đang sướng vì không có ai ngồi, được ngồi một mình hai nghế tha hồ thoải mái. Mai con đi có cần dì đưa ra bến xe không? Rồi khi đưa xong mới hớ người ra là mình vừa phạm phải một sai lầm chết người của một thằng đàn ông. Chíp trắng lấy hết sức bình sinh, giống như kẻ hấp hối sắp nói lời sau cùng:
– Nhanh lên, tôi không chịu được nữa rồi. – Vì con muốn gặp mẹ. Nha với chả nhiếc, Khoa nghĩ vậy vì còn đang tiếc rẻ chiếc khăn, không lẽ lại đòi lại luôn, nếu là cô ta dùng để lau mặt thì mình đòi lại cũng chẳng sao, giặt phát xong luôn, đằng này cô ta lại dùng để lau bướm, thôi coi như là cho cô ta. Quả thực Khoa luôn mang trong mình một chiếc khăn mùi xoa, cái này cũng là do nghề nghiệp mà ra. Sìn Hồ, Lai Châu, ngày/tháng/năm….