Anh không sợ sự hy sinh hay mất mát trong đời sống tình cảm, nhưng rất sợ sự miễn cưỡng và giả dối trong tình yêu . Sex pha trinh Để những đêm sau đó, Chính cố gắng nối lại nhịp cầu dang dở, đã mất suốt mười mấy năm qua bằng những câu chuyện của anh trong chuỗi ngày dài quá khứ. Người đồn đãi mầy với thằng
Định gì đó, có hông. Hòa ngồi lắng nghe, trong ánh mắt thật xúc động và cũng thật hãnh diện về cha nó. Tôi đã phản bội anh, đã chà đạp lên tấm lòng hy sinh cao quí của chồng… Tôi hiểu rồi, cái đó người ta gọi là “hồi xuân”
Sáng hôm sau, khi cơn sốt sinh lý trôi qua, tôi cảm thấy xấu hổ và đầy mặc cảm tội lỗi với chính mình. Không ai nói gặp anh, biết gì về số phận anh trong những ngày tan hàng, rã ngũ. Mẹ chồng bắt tôi phải đeo tang, trong lúc tôi vẫn tin rằng Chính vẫn còn sống. Mọi việc như một nhịp điệu, một điệp khúc buồn cho đến lúc tôi gặp lại Chính. Ngày đoàn tụ gần kề Hoà càng lo lắng đến sợ sệt, ít nói ra mặt. Từ đó, tôi tránh mọi liên lạc, gặp gỡ riêng tư với Định. Cũng may tôi còn có Hoà, nếu không tôi đã mất cả luôn chiếc bóng của chính mình… Cúc, anh xin lỗi em. À, nghe nói có ông kỹ sư Việt Nam nào mới chuyển tới trong hãng chị hả ! Tôi đứng dậy chụp lấy nịt vú và quần lót vội vã xách đị mặc cho Định cứ nhìn thèm thuồng từ phía sau đôi mông lồ lộ trắng ngần. Mỗi bước chập chững lớn khôn của con, tôi chừng như xa dần với kỷ niệm. Hòa ơi, mẹ điên rồi . Buổi sáng tháng Ba trời lạnh như cắt thịt da .. Khi chiến cuộc gần tàn, nếu anh hành động như bao người khác, cởi bỏ bộ quân phục mà anh