Quá sợ hãi, tôi vội chạy ra cửa nhưng Hoàng đã kịp nắm lấy tay tôi và nhét vào tay tôi một tờ giấy có ghi địa chỉ trên đấy và thì thầm rằng cậu muốn gặp tôi ở đó khi tan học. Không! Phim xet – Tôi: “Đây là”. Tôi liền buôn bút xuống mặc dù lý trí tôi không cho phép, dường như mọi việc đi đúng suy nghĩ của hắn ta, “ngoáy mũi của bạn”. Không thể đứng yên chịu trận tôi quyết định tìm hiều nguyên nhân. Cứ thế cho đến khi bài hát kết thúc, tôi quyết định không nghĩ về nó, tháo tai nghe ra và nhìn xung quanh. Không! – Hoàng: “nó là phần mềm nghe nhạc, Hoàng thấy điện thoại của Phụng chả có gì cả, nên tự ý cài vào. – Tôi: “Đây là”. Lúng túng tôi quơ tay xuống ngăn bàn tìm điện thoại của mình, nhưng rồi vô ý đẩy điện thoại rơi xuống đất. Phụng không thể để nó hư được.”
– Hoàng: “Hoàng xem qua sẽ không sao nếu nó chỉ vỡ kính, còn sẽ rất tốn kém nếu nó vỡ màn hình, sửa thử không?”. Dường như hắn cảm thấy không có tác dụng hắn liền quát “Phạm Phi Phụng” sau khi dứt lời tôi cảm thấy bản thân nóng rát và tay chân mất kiểm soát “dừng viết”. – Tôi: “Mày muốn gặp tao ở đây để làm gì?”. Phụng không thể để nó hư được.”
– Hoàng: “Hoàng xem qua sẽ không sao nếu nó chỉ vỡ kính, còn sẽ rất tốn kém nếu nó vỡ màn hình, sửa thử không?”. Trong mắt các chàng trai tôi không có gì để họ chú ý ngoài vòng 1 ngoại cỡ của mình. Hôm nay vẫn như mọi ngày đến trường, ngồi nghe giảng viên thao thao bất tuyệt trên bục giảng, bỗng tiếng điện thoại vang lên dưới ngăn bàn làm cắt đi bầu không khí tập trung vào bài học.